Endgame - Endgame
Dữ liệu vào: standard input
Dữ liệu ra: standard output
Giới hạn thời gian: 1.0 giây
Giới hạn bộ nhớ: 128 megabyte

Cảm ơn các bạn đã tham gia contest và làm tận đến bài cuối cùng này.
Mình không biết với các bạn thế nào.
Nhưng với mình cái series nhảm nhí này thực sự quan trọng.
Mình dành rất nhiều thời gian và công sức vào nó.
Mình dành thời gian xem.
Các cậu sẽ suy nghĩ thế nào khi đọc đề.
Mình nên bẫy cái gì, bẫy ở đâu thì hợp lý ?
Mình đặt bản thân vào một người làm bài.
Một bài PartXX có thể ngắn.
Nhưng thời gian mình bỏ vào chắc chắn rất nhiều.
Chỉ để các bạn có được một tý niềm vui.

Ban đầu mình định sẽ có một nhóm cũng làm việc.
Nhưng sau đó mình nghĩ sẽ thôi.
Thứ nhất là vì mình biết chỉ có mình mới có đủ tâm huyết cho cái series nhảm nhí này.
Thứ hai là vì mình đã tự động hóa tất cả những gì có thể.
Mình thấy trình sinh test đang có không phù hợp.
Mình code một trình sinh test mới.
Mình code nó trong vòng 7 ngày.
Chỉ để mình có thể viết đề nhanh hơn.

Ban đầu mình không nghĩ series của mình lại được đón nhận.
Nhưng không, mình đã sai.
Cái cách các bạn đón nhận nó.
Thật sự khiến mình vui.
Những lời khen của các bạn gửi đến mình.
Mình đọc hết.
Thậm chí.
Mình còn tạo ra một album trên gg photos.
Mình cap màn hình và bỏ hết vào đó.

Lqdoj.edu.vn, trang web mới thật sự rất tuyệt.
Nhưng với mình.
Trang web này mới là kỉ niệm.
Mình gắn bó với trang web này từ khi mới biết code.
Đến tận bây giờ, khi nó đang chết dần.
Bây giờ mọi người đến web.
Chỉ có một mục đích duy nhất.
Chép lại những cái code cũ.
Nhớ lại cái lúc web mới ra.
Nó là thứ gì đó rất tuyệt vời.
Mình có thể nộp bài ở nhà mà không cần đến lớp.
Lúc trước phải đợi anh Hải tới host.
Mới có bài để làm, mới có thể nộp bài được.
Mình code trên trang web này.
Mình đua top trên trang web này.
Mình tham gia và giật top các contest.
Mình viết bài, sinh test, tạo contest.
Trên trang web này.

Nhìn lại các bài tập mình đã ra.
Nó thật ngu ngốc.
Ngu ngốc một cách tinh tế.
Từng đề bài, từng test bẫy.
Là tất cả những gì hay nhất mà mình có thể nghĩ.
Thôi bỏ đi.
Cái gì rồi cũng phải kết thúc.
Mỗi bài viết trong contest này là một kỷ niệm đẹp của mình trong cả năm qua.

Surviv.io là game duy nhất mình chơi.
Và cũng là game duy nhất mình chơi giỏi.
Mình chơi rất giỏi game này.
Nếu nó có xếp hạng như codeforces.
Thì mình tự hào mình được rank cam.
Nhưng game này dần chết đi.
Khi hai dev chính của nó rời đi.
Và bị bán lại cho một công ty khác.
Và giờ nó chẳng khác gì cái game thời trang cả.
Cộng đồng game trên cả thế giới ngán ngẩm.
Và mình cũng vậy.
Ly thì tui sẽ không chọc nữa.
Vì tui khá sure kèo là bả sẽ đi lấy chồng sớm.
*man facepalming*.
Còn dự án này.
Mình cũng sẽ không làm nữa.

Một năm là đủ cho nhiều kỷ niệm đẹp.
Cho quá nhiều sự cố gắng.
Cho quá nhiều niềm vui.
Cho quá nhiều nỗi buồn.
Kết thúc ở đây được rồi.
</><

 

 

 

 

 




 

Ví dụ

Back to Top